Những ngày xuân trôi qua thật
nhẹ nhàng, nhẹ nhàng như cơn gió thoảng thoi đưa. Những cành mai khoe sắc rực
rỡ mấy hôm trước nay đã trơ cành . Phải chăng, cái gì mới đến thì rất ngọt ngào, theo thời gian , khoảng cách thì trở nên lạc lõng thế.
Má mềm mắt ướt môi tươi
Ai hay hạt bụi cay mi lệ nhòa
Xuân hồng tươi thắm trôi xa
Còn đây vương vấn tình ta còn
gì?....
Mơ ước và hiện thật sao xa
vời quá. Cứ trong đợi một cái gì hư không rồi khi chạm phải cái tự ti lại thấy
hụt hẫng , không thoát ra được cái thế
giới riêng mình...
Ta tìm chỗ đứng cho ta
Cho ta không khóc không sầu
mỗi ta
Ta đi hoa nắng trôi xa
Ta về ghóp nhặt cho ta nổi
sầu….